VN520


              

濺濺

Phiên âm : jiàn jiàn.

Hán Việt : tiễn tiễn.

Thuần Việt : .

Đồng nghĩa : , .

Trái nghĩa : , .

1.擬聲詞。形容流水的聲音。南朝梁.無名氏〈木蘭詩〉二首之一:「不聞爺孃喚女聲, 但聞黃河流水鳴濺濺。」唐.白居易〈引泉〉詩:「誰教明月下, 為我聲濺濺。」2.水流急速的樣子。唐.李端〈山下泉〉詩:「碧水映丹霞, 濺濺度淺沙。」宋.王安石〈初夏即事〉詩:「石梁茅屋有彎碕, 流水濺濺度兩陂。」